Bạn thân xinh đẹp rủ tôi chơi trò chơi nude cực nứng

Thư ngồi trên sofa, mắt đỏ hoe, tay ôm gối, cố giữ bình tĩnh nhưng lòng như cơn bão không ngừng gào thét. Hoàng siết chặt cô, “Anh tin em, nhưng em phải mạnh lên, đừng để ai thao túng nữa.” Thư gật, “Dạ, anh,” nhưng dấu vết trong lòng cô vẫn cháy âm ỉ – không chỉ tội lỗi mà còn chút ham muốn cô không dám thừa nhận, thứ mà Nam đã gieo vào cô từ lần đầu chạm tay. Hoàng ngồi đối diện, áo thun đen bó ngực, tay chống lên bàn, mắt đỏ ngầu vì thiếu ngủ và cơn giận kìm nén. Anh đặt điện thoại xuống trước mặt, giọng trầm như gió lạnh thổi qua: “Vợ, anh biết em giấu anh chuyện gì đó, hôm nay em phải nói thật, anh không muốn đoán nữa.”
Thư run, tay siết chặt mép bàn đến trắng khớp, “Dạ, anh, em…” nhưng lời mắc nghẹn trong cổ, không thốt nổi. Hoàng đập mạnh tay xuống bàn, tiếng “ầm” vang lên làm cốc nước sóng sánh, “Thư, anh thấy tin nhắn từ Nam, em nói đi, chuyện gì giữa em với nó?” Nước mắt Thư trào ra, cô bật khóc, giọng nghẹn ngào: “Anh, em sai rồi, nhưng không như anh nghĩ đâu.” Hoàng nghiêng người, mắt hằn tia máu, ” Không như anh nghĩ là sao? Thư ngồi trên sofa, mắt đỏ hoe, tay ôm gối, cố giữ bình tĩnh nhưng lòng như cơn bão không ngừng gào thét. Thư ngồi một bên bàn, tay siết chặt mép áo sơ mi dài tay đã sờn, mắt thâm quầng sau đêm dài trằn trọc. Anh sẽ đi gặp nó ngay, em ở nhà.” Anh lấy áo khoác, bước ra cửa, không ngoảnh lại, để lại Thư ngồi bệt dưới sàn, tay ôm đầu, lòng tan nát: “Anh biết rồi, mình mất